Tâm Nguyện
*
THƠ
Phụ Bản II
XƯỚNG HỌA THƠ ĐƯỜNG
MỘT TRÒ CHƠI TRÍ TUỆ THANH CAO
(KỲ 6)
Thơ mời họa:
Nhóm Lò Hương
Kính tặng tất cả các Thi Hữu đã nhóm lò hương trầm quý báu
nhen nhúm cho HƯƠNG XƯA tỏa ngát trên thi đài…
Cám ơn người đã nhóm Lò Hương
Nhen nhúm hồn thơ tỏa bốn phương
Vun đắp vườn văn tươi đóa Hạnh
Điểm tô đài bút rạng bông Đường
HƯƠNG XƯA thắm đượm tình thi hữu
Nếp cũ chưa nhòa chữ kỷ cương
Ước vọng tao đàn hoa nở rộ
Cho người dệt gấm trải tơ vương…
THÙY DƯƠNG
Bài họa 1:
Nhóm Lò Hương
Nam Bắc chung lòng nhen nhúm hương
“HƯƠNG XƯA” càng rạng nét phân phương
Phương thì vừa lúc tươi Hoàng Cúc
Cúc đóa từng phen sánh Hải Đường
Đường luật Hàn Thuyên trường bác cổ
Cổ phong chinh phụ thọ vô cương
Cương cường giữ vững tinh hoa cũ
Cũ mới dung hòa dễ vấn vương.
LẠC NAM
Chủ Nhiệm CLB Thơ Ca Cổ Truyền Hà Nội
Bài họa 2:
Tự nhiên hương
Thế gian “Hữu xạ tự nhiên hương”
Gió quyện gần xa tỏa khắp phương
Tam quốc phân tranh từ Hậu Hán
Thất ngôn nghiêm luật thuở Sơ Đường
Võ, Công ngày nọ Tài thua Đức
Ngô, Việt năm xưa nhu thắng cương
Mộng ước trong vườn hoa đủ sắc
Cho tình thêm đượm ý thêm vương…
Nhà Thơ Ý YÊN NGHĨA
Thủ Đức
Bài họa 3:
DẬY HƯƠNG
Thương tạ con tim chớm dậy hương
Sóng lòng se sẽ thả mười phương…
PHƯỢNG tung cánh vút tầng non PHƯỢNG
ĐƯỜNG trải trùng khơi ngát biển ĐƯỜNG
Thắp sáng trang hoa từng nét bút
Thổi bừng bút tuệ rõ dòng cương
Cho thi ca lộng vầng sương khói
Nghe dấu thời gian động tiếng vương…
Mai Khê
263, Đề Thám, Quận 1
TRUNG THU, TRĂNG
Lộng lẫy gương trăng tắm giếng vàng
Dặt dìu đêm mượt ánh ngân quang
Xôn xao trẻ nhỏ vui đầu xóm
Nhộn nhịp đèn hoa rộ khắp làng
Đĩa bánh tròn tươm hương hạnh phúc
Chung trà đậm sánh nghĩa liên hoan
Gió im chẳng dám làm cây động
Sợ chạm dòng sương ướt má nàng
XUÂN VÂN
TRĂNG
Mười sáu trăng tròn ánh chiếu gương
Dặm trường trăng tỏa khắp thôn hương
Rộn ràng trăng sáng vui đầu ngõ
Dìu dặt trăng thanh giỡn cuối đường
Xuân đến trăng gieo niềm phấn chấn
Hè sang trăng gợi nét sầu vương
Tuyệt thay trăng dệt thêm nguồn hứng
Chỉ tiếc trăng về đượm nhớ thương
XUÂN VÂN
KHÁT KHAO XANH
Người ta tìm kiếm bạc vàng
Tôi nay tìm lại thời gian mất rồi
Như tìm ngọc quý đánh rơi
Tìm sao thấy được mà tôi vẫn tìm
Những ngày tuổi mộng thần tiên
Những năm tháng thuở trao duyên ban đầu
Một thời chinh chiến có nhau
Tình đồng đội chẳng nơi đâu đẹp bằng
Những ngày đào củ hái măng
Cầm hơi đánh giặc xả thân quên mình
Ai còn ai nhớ đình ninh
Miếng cơm lam mẹ vẫn dành cho con
Dấu xưa chìm khuất có còn?
Giữa dòng lốc xoáy giữa cơn bão bùng
Làm sao rõ được đục trong
Làm sao dò được nông sâu lòng người
Bước qua cạm bẫy thói đời
Giữa vòng cát bụi vẫn soi thấy mình
Người ta tìm kiếm lợi danh
Tôi nay khao khát màu xanh tình người
LÊ NGUYÊN – 6/2010
Quý nhất trên đời
Em ơi! Anh đâu biết hát
Em ơi! Anh đâu biết nhạc là gì?
Nhưng lòng anh nhiều khi khao khát
Được hát lên và hát cho em nghe
Anh hát cho em nhẹ vơi đi tất cả
Hát cho em khuây khỏa tâm hồn
Cho quên đi nỗi cô đơn
Để hồn ta sát lại nhau hơn
Anh hát cho em thêm yêu cuộc sống
Kỷ niệm nhau, một thời thơ mộng
Hương tình yêu bay bổng diệu kỳ
Không có em đời chẳng ý nghĩa chi
Giàu sang đâu do ta quyết định
Tiền của nào rồi cũng sẽ ra đi
Cái tưởng được thì đời lại cướp mất
Chỉ còn em
Tình yêu của anh
Là quý nhất trên đời
LÊ MINH CHỬ
TIẾNG ĐÀN TÂM
Ngón đàn nắn nót nhạc tri âm
Cung oán, cung thương giọng bổng trầm
Dây vũ nồng nàn, duyên gặp gỡ
Dây văn ướt át lệ trầm ngâm
Đàn đưa lưu thủy xuôi dòng chảy
Đàn luyến xuân tình thoắt lặng câm
Khắc khoải tơ lòng thêm réo rắt
Nhớ ai tha thiết tiếng đàn tâm
THANH CHÂU
DIỄM XƯA
Tóc liễu buông mành dòng suối biếc
Mắt nai ngơ ngác tuổi xuân xanh
Nụ cười lưu luyến như hoa bướm
Lời nói ngọt ngào tợ yến oanh
Lối cỏ, gót sen đùa nắng sớm
Thềm bông, vóc ngọc giỡn trăng thanh
Rồng mây nương tựa vui ngày tháng
Keo rã, hồ tan,… sao nỡ đành
THANH CHÂU
*
THÁNG NĂM CỎ ÚA
Ngày tháng đó Mùa Xuân qua rất vội,
Nắng ngập ngừng, tàn úa lá khô bay,
Chiều lạnh lùng, bơ vơ, hồn sa mạc,
Bóng tối mịt mờ, hoang vắng, chơi vơi...
Tháng năm ấy, ai nhuộm màu cỏ úa,
Đóa quỳ vàng hờ hững nắng ban mai,
Phai nhạt, dập vùi một loài hoa dại,
Tình hư không, xa vắng... bước đường dài,
Bên khung cửa, mùa Xuân đi xa mãi,
Mảnh trăng buồn nhung nhớ dáng hương xưa,
Mây lững lờ trôi, gió về ái ngại,
Dấu giọt buồn, đôi mắt bỗng xa xôi...
Tháng Năm xưa, ngày gập ghềnh mưa bão,
Ơ thờ, quên mình - Thân cỏ mong manh,
Kỷ niệm vùi chôn bên làn tóc rối,
Tháng Năm buồn... Mưa ướt lạnh bờ vai.
Có vạt nắng hoàng hôn nào sót lại,
Sưởi ấm dùm... Chiều tím trót lênh đênh...
Phạm Thị Minh-Hưng
*
Nhớ Tây Ninh
Cơn mưa chiều gợi nhớ Tây Ninh
Tỉnh lỵ nhỏ với hai mùa mưa nắng
Nắng đổ lửa và trời thông thốc gió
Vẫn dịu êm một màu lá cỏ
Khi bâng khuâng tôi chợt mơ về.
Trong cơn mơ
Nỗi nhớ Tây Ninh tan trong hơi thở
Đâu Lòng Hồ lộng gió
Đâu Núi Bà lờ lững cáp treo
Toà Thánh trang nghiêm trầm mặc ánh nắng chiều
Hai vệ đường hàng dương lá reo dìu dặt.
Những con đường xa tít tắp
Dẫn tôi về tới ngõ mộng mơ.
Vàm Cỏ Đông, dòng sông nhỏ lững lờ
Nằm êm ả bên vệ đường tấp nập
Tháp truyền hình đêm đêm chớp tắt
Anh đỏ đèn gợi tưởng tháp Eiffel
Những con đường xưa,
mái trường Cao đẳng thân quen
In dấu ấn không phai mờ năm tháng.
Tây Ninh đó,em vẫn còn nghèo lắm
Nhưng trong lòng tôi
Tây Ninh vẫn đẹp
Vẫn là chiếc nôi đưa, vẫn là câu hát
Về một thời tuổi trẻ
Vẫn êm đềm trong giấc mộng của tôi.
XUÂN HẢO (2000)
VỢ...
Vợ khi còn là người yêu: - Thiên Thần.
Những lá thư tình của vợ: - Thiên Thư.
Con đường xưa vợ đi: - Thiên Đường.
Vợ dáng nhịp nhàng lướt đi trên sàn nhảy
như rồng múa phượng bay: - Thiên Long Bát Bộ
Sắc đẹp của vợ: - Thiên Hạ Đệ Nhất Phu Nhân.
Mùi thơm của vợ: - Thiên Hương.
Vợ có bầu: - Thiên Thai.
Vợ đang lâm bồn: - Thiên Sản.
Từ người yêu trở thành vợ, rồi từ từ được tấn phong lên chức
bà già, bà nội, bà ngoại: - Thiên Chức.
Phòng ngủ của vợ : - Thiên Cung.
Nhà của vợ: - Thiên Đình.
Thành phố vợ ở: - Thiên Đô.
Suy nghĩ của vợ: - Thiên Kiến.
Lý lẽ của vợ: - Thiên Lý.
Quyết định của vợ: - Thiên Thạch.
Chữ nghĩa của vợ: - Thiên Văn.
Vợ đang lên giọng ca karaoke:- Thiên Ca.
Lời vợ dặn: - Thiên Lệnh.
Vợ gọi thì phải bẩm vâng thưa bà:- Thiên Bẩm.
Mọi việc đều do vợ định đoạt: - Thiên Định.
Chồng được vợ cưng: - Thiên Tử.
Vợ quen chân đi cà kê dê ngỗng: - Thiên Di.
Tài mua sắm của vợ: - Thiên Phú.
Vợ chỉ biết về mình: - Thiên Vị.
Ba mẹ, anh chị em, bà con họ hàng bên vợ: - Thiên Triều.
Vợ hay ngồi lê đôi mách, nói chuyện tào lao: - Thiên Tào.
Số lấy vợ chằng lửa: - Thiên Mệnh.
Vợ hay nổi máu ghen bậy ghen bạ: - Thiên Tính.
Vợ nổi cơn thịnh nộ gào thét như một vị tướng khi ra quân:
- Thiên Lôi Địa Tướng.
Bị vợ hạ đo ván: - Thiên Hạ.
Tiền lương, tiền túi, tiền cà-phê cà pháo đều bị vợ tóm thu gọn:
- Thiên Thu.
Vợ có tài tề gia nội trợ, coi ngó mọi việc trong nhà ngoài ngõ
và muốn mọi người phải kính nể, tôn sùng mình như một vị thánh lớn:
- Tề Thiên Đại Thánh.
Muốn dê vợ mà vợ không cho phép hay lạnh lùng không hợp tác:
- Mưu Sự Tại Nhân, Thành Sự Tại Thiên.
Vợ nắm lấy thời cơ đầu tư vào nhà cửa đất đai để sinh lời
và bắt chồng phải vui vẻ làm theo quyết định của mình:
- Thiên Thời Địa Lợi Nhân Hòa.
Tướng đi của vợ: - Thiên Tướng.
Vợ thay đổi xiêm y kiểu tóc, lối trang điểm lia lịa:
- Thiên Hình Vạn Trạng.
Vợ trang điểm, vẽ mặt xanh lè, đánh phấn trắng toát:
- Thiên Thanh Bạch Nhật.
Vòng vàng, ngọc ngà, kim cương, hột xoàn của vợ lóng lánh
như các vì sao: - Thiên Hà.
Em gái vợ: - Thiên Nga.
Vợ vắng nhà: - Thiên Đàng.
Có bồ nhí mà vợ biết được: - Thiên Tai.
Blog Canhlantrang
http://canhlantrang.blogspot.com/
CHO MỘNG NGÁT HƯƠNG
Tôi viết hai chữ Yêu Thương
Lên vòm trời xanh bát ngát
Tôi nhắn gọi đàn chim vang tiếng hát
Đem nắng hồng nhuộm thắm buổi hoàng hôn
Đem về đây muôn cánh bướm chập chờn
Cùng dệt trọn vần thơ tình ái
Tôi viết hai chữ Yêu Thương vĩ đại
Vào không gian vời vợi trăng sao
Cho loài người tha thiết mến yêu nhau
Cho nhân thế hết u sầu đau khổ
Cho ánh trăng vàng không nức nở
Cho chiến tranh thôi tàn phá cuộc đời
Cười lên đi, muôn hoa xuân rực rỡ
Hát lên đi, cho xuân dài vạn thuở
Cầm tay nhau ca ngợi tình yêu
Xuân về dâng muôn sắc thắm mỹ miều
Tình tuyệt diệu không còn biên giới
Êm ái bao la ngọt ngào như tiếng suối
Thanh cao như giọng hát thiên thần
Giấc mơ hồng sáng chói
Ta nhặt hoa xuân dệt khúc tình ca
Nhạc xuân ngân nga tha thiết đậm đà
Ôi mùa xuân, mùa xuân đầy hứa hẹn
Tôi sẽ viết hai chữ Yêu Thương trọn vẹn
Lên áng mây lam giăng mắc khung trời
Đừng buồn khổ người ơi
Đời không sầu như cành hoa tím
Không đen tối phũ phàng như định mệnh
Không ưu tư như mưa lạnh chiều đông
Tôi sẽ viết hai chữ Yêu Thương
Vào giữa lòng vũ trụ
Cho hoa yêu rắc khắp nẻo đường
Cho tình thương về ngự trị
Cho tám hướng trời mộng ngát hương
NGÀN PHƯƠNG
*
Đừng tưởng!
Đừng tưởng cứ núi là cao
Cứ sông là chảy, cứ ao là tù
Đừng tưởng cứ dưới là ngu
Cứ trên là sáng, cứ tu là hiền
Đừng tưởng cứ đẹp là tiên
Cứ nhiều là được, cứ tiền là xong
Đừng tưởng không nói là câm
Không nghe là điếc, không trông là mù
Đừng tưởng cứ trọc là sư
Cứ vâng là chịu, cứ ừ là ngoan
Đừng tưởng có của đã sang
Cứ im lặng tưởng là vàng nguyên cây
Đừng tưởng cứ uống là say
Cứ chân là bước, cứ tay là sờ
Đừng tưởng cứ đợi là chờ
Cứ âm là nhạc, cứ thơ là vần
Đừng tưởng cứ mới là tân
Cứ hứa là chắc, cứ ân là tình
Đừng tưởng cứ thấp là khinh
Cứ chùa là tĩnh, cứ đình là to
Cứ già là hết hồ đồ
Cứ trẻ là chẳng âu lo buồn phiền
Đừng tưởng cứ quyết là nên
Cứ mạnh là thắng, cứ mềm là thua
Dưa vàng đừng tưởng đã chua
Sấm rền đừng tưởng sắp mưa ngập trời
Khi vui đừng tưởng chỉ cười
Lúc buồn đừng tưởng chỉ ngồi khóc than
***
Đừng tưởng cứ nốc là say
Cứ hứa là thật, cứ tay là cầm
Đừng tưởng cứ giặc – ngoại xâm
Cứ bè là bạn, cứ dân là lành
Đừng tưởng cứ trời là xanh
Cứ đất và nước là thành quê hương
***
Đừng tưởng cứ lớn là khôn
Cứ bé là dại, cứ hôn… là chồng
Đừng tưởng chẳng có thì không
Chẳng trai thì gái, chẳng ông thì bà
Đừng tưởng chẳng gần thì xa
Chẳng ta thì địch, chẳng ma thì người
Đừng tưởng chẳng khóc thì cười
Chẳng lên thì xuống, chẳng ngồi thì đi
Đừng tưởng sau nhất là nhì
Gần quan là tướng, gần suy là hèn
Đừng tưởng cứ sáng là đèn
Cứ đỏ là chín, cứ đen là thường
Đừng tưởng cứ đẹp là thương
Cứ xấu là ghét, cứ vương là tình
Đừng tưởng cứ ghế là vinh
Cứ tiền là mạnh, cứ dinh là bền
Đừng tưởng cứ cố là lên
Cứ lỳ là chắc, cứ bên là gần
Đừng tưởng cứ đều là cân
Cứ đông là đủ, cứ ân là nhờ
Đừng tưởng cứ vần là thơ
Cứ âm là nhạc, cứ tờ là tranh
Đừng tưởng cứ vội thì nhanh
Cứ tranh là được, cứ giành thì hơn
Đừng tưởng giàu hết cô đơn
Cao sang hết ốm, tham gian hết nghèo
***
Đừng tưởng cứ bến là neo
Cứ suối là lội, cứ đèo là qua
Đừng tưởng chồng mẹ là cha
Cứ khóc là khổ, cứ la là phiền
Đừng tưởng cứ hét là điên
Cứ làm là sẽ có tiền đến ngay
Đừng tưởng cứ rượu là say
Cứ gió là sẽ tung bay cánh diều
Đừng tưởng tỏ tình là yêu
Cứ thơ ngọt nhạt là chiều tương tư
***
Đừng tưởng đi là sẽ chơi
Lang thang dạo phố vào nơi hư người
Đừng tưởng vui thì sẽ cười
Đôi hàng nước mắt lệ rơi đầm đìa…
Đừng tưởng cứ mực là bia
Bút sa gà chết nhân chia cộng trừ…
Đừng tưởng cứ gió là mưa
Bao nhiêu khô khát trong trưa nắng hè
Đừng tưởng cứ hạ là ve
Sân trường vắng quá ai khe khẽ buồn…
Đừng tưởng thu là lá tuôn
Bao nhiêu khao khát con đường tình yêu.
Đừng tưởng cứ thích là yêu
Nhiều khi nhầm tưởng bao điều chẳng hay
Đừng tưởng tình chẳng lung lay
Chỉ một giấc ngủ, chẳng may… có bầu.
Đừng tưởng cứ cầu là hên,
Nhiều khi gặp hạn, ngồi rên một mình.
Đừng tưởng vua là anh minh,
Nhiều thằng khốn nạn, dân tình lầm than.
Đừng tưởng tìm bạn tri âm,
Là sẽ có kẻ mạn đàm suốt đêm.
Đừng tưởng đời mãi êm đềm,
Nhiều khi dậy sóng, khó kềm bản thân.
Đừng tưởng cười nói ân cần,
Nhiều khi hiểm độc, dần người tan xương.
Đừng tưởng trong lưỡi có đường
Nói lời ngon ngọt mười phương chết người
Đừng tưởng cứ chọc là cười
Nhiều khi nói móc biết cười làm sao
Đừng tưởng khó nhọc gian lao
Vượt qua thử thách tự hào lắm thay
Đừng tưởng cứ giỏi là hay
Nhiều khi thất bại đắng cay muôn phần
Đừng tưởng cứ quỳnh là thơm
Nhìn đi nhìn lại hóa ra cúc quỳ
Đừng tưởng mưa gió ầm ì
Ngày thì đã hết trời dần về đêm
Đừng tưởng nắng gió êm đềm
Là đời tươi sáng hóa ra đường cùng
Đừng tưởng góp sức là chung
Chỉ là lợi dụng lòng tin của người
Đừng tưởng cứ tiến là lên
Cứ lui là xuống, cứ yên là mằn
Đừng tưởng rằm sẽ có trăng
Trời giăng mây xám mà lên đỉnh đầu
Đừng tưởng cứ khóc là sầu
Nhiều khi nhỏ lệ mà vui trong lòng
Đừng tưởng cứ nước là trong
Cứ than là hắc, cứ sao là vàng
Đừng tưởng cứ củi là than
Cứ quan là có, cứ dân là nghèo
Đừng tưởng cứ khúc là eo
Cứ lúc là mạt, cứ sang là giầu
Đừng tưởng cứ thế là khôn!
Nhiều thằng khốn nạn còn hơn cả mình
Đừng tưởng lời nói là tiền
Có khi là những oán hận chưa tan
Đừng tưởng dưới đất có vàng
Vàng đâu chả thấy phí tan cuộc đời
***
Đừng tưởng cứ nghèo là hèn
Cứ sang là trọng, cứ tiền là xong.
Đừng tưởng quan chức là rồng,
Đừng tưởng dân chúng là không biết gì.
Đời người lúc thịnh, lúc suy
Lúc khỏe, lúc yếu, lúc đi, lúc dừng.
Bên nhau chua ngọt đã từng
Gừng cay, muối mặn, xin đừng quên nhau.
Ở đời nhân nghĩa làm đầu
Thủy chung sau trước, tình sâu, nghĩa bền.
Ai ơi nhớ lấy đừng quên!...
Hoàng Chúc st
Đêm Thu
Hoa sữa nồng thơm suốt phố dài
Anh đi, sương lạnh ướt đầm vai
Trăng xa vời vợi như em đó
Đơn lẻ bên trời ngóng đợi ai?
Hà Nội, 10-1976
Vũ Đình Huy
AUTUMNAL NIGHT
Milk flowers hotly scented throughout the long street
I walked with cool dew dripping wet my shoulders
The moon is so far away like you
Alone at the horizon, for whom are you waiting for?
Hanoi, 10-1976
VŨ ĐÌNH HUY
Translated by VŨ ANH TUẤN
Em đi
Trở lại căn phòng mới vắng em,
Còn đây hương ấm thoảng êm đềm,
Từ nay khoảng trống mênh mông mãi,
Thương nhớ dâng đầy như bóng đêm!
Hà Nội, 5-1977
Vũ Đình Huy
YOU LEFT
Going back to the room from which you’re absent
I still flashingly felt your soft and warm scent
From now on, the emptiness will be eternally immense
Regrets arose high like the night shadow!
Hanoi, 5-1977
VŨ ĐÌNH HUY
Translated by VŨ ANH TUẤN
Thư Em
Thư em lấp lánh bên đèn
Như trong nắng sớm triều lên sóng ngời.
Tình em như biển bồi bồi
Nâng thuyền anh đến chân trời ước mơ !
Hà Nội, 20- 7-1977
Vũ Đình Huy
YOUR LETTER
Your letter sparkled beside the lamp
Like the glaring tide that rose in the morning sunlight
Your love is like the fretty sea
Lifting my boat to the dreamy horizon!
Hanoi, 20- 7-1977
VŨ ĐÌNH HUY
Translated by VŨ ANH TUẤN
Nhận xét
Đăng nhận xét