TIM
Niềm riêng khắc khoải buốt Tim thôi
Trắc trở đôi Tim dạ khó nguôi
Tim mãi bùi ngùi tình tấm mẳn
Tim đang thổn thức cảnh chia phôi
Cô đơn Tim tủi thân dang dở
Lạnh lẽo Tim sầu phận cút côi
Luyến tiếc hoa Tim vương kỷ niệm
Đêm đông vắng một bóng Tim rồi!
THANH CHÂU
Long Hòa 30.11.2005
29.10 Năm Ất Dậu
NUỐI TIẾC
Bao giờ kiếm lại được đôi ngày
Sánh bước đường đời vui với ai
Có lúc về khuya trêu bóng nguyệt
Nào khi dậy sớm ghẹo sao mai
Nàng nhìn cuộc sống, nàng tươi sáng
Ta ngắm duyên tình, ta đắm say
Đôi trái tim son nay lẻ bóng
Đò xuôi tách bến khó trùng lai
THANH CHÂU
16.5.2005
Nhà tôi
Nhà tôi trú ở Bình Lâu,
Nhà tôi có một giàn trầu,
Tuy nghèo vật chất, nhưng giàu tình thương.
Nhà tôi ngay ở ven đường,
Số nhà một năm sáu, người thương dễ tìm.
Nhà tôi mát mẻ hữu tình,
Là nơi lý tưởng để mình hiểu nhau.
Nhà tôi có một cây cau,
Mẹ già sớm tối giã trầu, trông nom.
Nhà tôi bé tí cỏn con,
Xung quanh cây trái, sau còn cái ao.
Nhà tôi không biết tại sao?
Phải chăng giống tốt, cây nào cũng sai?
Nhà tôi có một không hai,
Ai thương thì tới, ai đài thì đi.
Nhà tôi như thiếu thứ chi,
Từ ngày em đến,
làm gì…
Anh cũng thấy vui.
LÊ MINH CHỬ
Thơ tri ân
Cảm ơn Mẹ, cảm ơn Cha
Cảm ơn Người đã cho ta hình hài
Cảm ơn hạt lúa củ khoai
Cảm ơn trời đất cho ngày tặng đêm
Cảm ơn chân cứng đá mềm
Cảm ơn ánh nguyệt êm đềm lòng ta
Cảm ơn sương gió chan hòa
Cảm ơn hoa cỏ mượt mà hữu duyên
Cảm ơn bè bạn dịu hiền
Cảm ơn thơ nhạc nối liền Bắc Nam
Cảm ơn nắng gội mưa chan
Cảm ơn Tổ quốc muôn vàn kính yêu.
Mùa Hè năm 2006
XUÂN VÂN
Mây Xuân
Muốn làm một áng mây xuân
Khi xa xa lắc, khi gần gần bên
Bụi hồng chẳng lấm áo Tiên
Giúp ngày: che nắng! Thương đêm ủ lòng
Ngao du Nam Bắc, Tây Đông
Vượt trên bão tố, gió đông cuộc đời
Tình chan ăm ắp giếng thơi
Chắt chiu nhân nghiã, thắp ngời lửa tim
Trót yêu màu tím hoa sim
Nỗi riêng canh cánh bao niềm đầy vơi
Thôi, mây xin trả lại trời
Vần Xuân dành tặng cho đời làm duyên
XUÂN VÂN
TÌNH VẪN CÒN NGUYÊN
Tự sự sinh nhật
Trung thu 2012
Đã tám mươi hơn chẳng chịu già
Chân còn dẻo bước dặm đường xa
Mắt còn xanh để tha hồ ngắm
Cúc vàng rạo rực với thu nga
Bỏ lại đằng sau bao ghềnh thác
Chỉ còn sóng nhạc với thơ ca
Tình còn nguyên vẹn em và bạn
Giữa mùa trăng đẹp ngát hương hoa
LÊ NGUYÊN
Nhạc chiều
Chiều rơi hiu hắt mái hiên ngoài
Nâng chén quỳnh tương chợt nhớ ai
Ngẫu hứng ngâm vài câu lục bát
Cô phòng nghe vẳng khúc liêu trai
Có phải em, người ta mến yêu
Chạnh lòng nghe… hát cô liêu
Hân hoan trở lại thiên đường cũ
Sánh bước đi trong sóng nhạc chiều?
Nhìn dáng em đi chiều lá rụng
Tóc huyền buông nhẹ xuống bờ vai
Ta bâng khuâng nhớ ngày hoa mộng
Nâng đóa hoa cài mái tóc ai
Ta giang tay đón em vào mộng
Cho thỏa tình mong nhớ bấy lâu
Ta cắn vào môi em chín mọng
Cho cung thương ngả xuống cung sầu
THANH PHONG
Một ngày
trong mơ…
Sáng sớm mai thức dậy,
Nghe báo, đài, đưa tin:
“Chiến tranh đà kết thúc,
Thế giới sống hòa bình!”
Mọi người ùa ra phố,
Nhảy múa như lũ điên,
Ôi lâu rồi mới thấy,
Con người sao mà hiền!
Bao phương tiện đi lại,
Dành đưa lính về quê,
Vợ nhìn chồng sửng sốt,
Cứ ngỡ trong cơn mê!
Xe tăng, súng lớn, nhỏ,
Cho vào lò nấu đồng,
Chế tác thành vật dụng,
Khung tranh hay bình bông.
Thuốc súng vấn pháo hoa
Phát không cho mọi nhà,
Đốt mừng ngày trọng đại
Bầu trời như sao sa!
Bác học thôi vắt óc,
Chế vũ khí giết người,
Chuyển sang tìm thuốc mới
Để trị bịnh cứu đời.
Chính khách giờ qua lại,
Chỉ để hỏi thăm nhau
Chuyện trò cười rôm rả,
Bởi không còn đương đầu!
Chiến tranh thành cổ tích,
Người già kể răn đời.
Người nghe tròn xoe mắt,
Không tin người diệt người!
Nhà nông lo cày, cấy,
Thương gia buôn ngược xuôi,
Người nào thì việc ấy,
Góp tay xây dựng đời.
Ngoài nâng cao kìến thức
Còn dạy đạo làm người.
Giáo dục giờ đổi mới,
Ra trường là nên người
Nhà tù thành nhà mở
Đón những người neo đơn
Đốt đuốc tìm không thấy
Người không nơi tựa nương.
Nước giàu mang của cải,
Vật dụng tặng nước nghèo
Thế giới đều phồn thịnh
Không còn ai gieo neo
Nhà nhà nhiều thế hệ
Sống hạnh phúc quây quần,
Dâu thì hiền, rể thảo
Con hiếu sinh cháu ngoan
Vợ chồng yêu thắm thiết
Không cặp nào chả, nem
Trong êm, ngoài thêm ấm
Tiên thấy cũng phát thèm!
Giữa nước này, nước khác
Xóa cột mốc, đường ranh
Cùng đồng lòng, chung sức
Làm trái đất thêm xanh
16.6.2009
TÂM NGUYỆN
Xin giữ lại phút giây thân ái
Đừng u sầu, nhung nhớ vu vơ
Cho dù lòng đôi phút bơ thờBởi hụt hẫng, ngày vui quá vội
Nốt nhạc bổng trầm trong một tối
Đã tan vào quãng vắng mênh mông
Nỗi buồn xao-động, xót xa lòng
Làm sao giữ, đã ngoài tầm với
Cánh chim trời, biết đâu bến đợi
Nẻo đường về, vắng ngắt xa xôi
Như bóng nắng mong manh, lịm tắt
Như áng mây lờ lững cuối trời
Giữ cho nhau kỷ niệm một thời
Giữ vần thơ, ước mộng chơi vơi
Mãi bên nhau đến ngày sau cuối
Mãi dạt dào như sóng biển khơi...
Phạm Thị Minh-Hưng
*
Xanh bước thời gian
“Gió sao gió mát sau lưng
Dạ sao dạ nhớ người dưng thế này?”
Ca dao
Từ buổi gặp em:
Anh biết trưa hè sau lưng gió mát,
Biết cuối chiều thu ngơ ngác lá vàng,
Biết có mầm cây thức trong tuyết trắng,
Biết sáng xuân về xanh bước thời gian…
Matxcơva, 10.1982
VŨ ĐÌNH HUY
BLUISH STEP OF TIME
“The wind, why the wind is so cool on my back
My mind, why my mind so remembers a stranger like this”
Folk-song
Since the time I met you
I know that in the summer afternoon, the wind was cool on my back
I know that at the end of the autumnal evening, the yellow leaves turned dazed
I know that tree shoots were awaken in the white snow
And I know that in the morning where springtime came back, steps of time
turned bluish…
turned bluish…
Moskow, 10.1982
VŨ ĐÌNH HUY
Translated by VŨ ANH TUẤN
Trả lời thư bạn gái
“Hiểu lòng nhau chứ, người ơi?
Kiếp này không thể, đền bồi kiếp sau!”
Chưa từng ai biết kiếp sau,
Sao người hò hẹn cho nhau đau lòng?
Mười năm nhớ, mỏi mòn mong,
Sao người còn nghĩ: gặp không ích gì?
Thời gian như bóng ngựa phi,
Đợi chờ chi, đáp đền đi, hỡi người!
Người trung thực với cuộc đời,
Sao không trung thực với lời trái tim?...
Hà Nội, 8.1986
VŨ ĐÌNH HUY
ANSWERING MY GIRL FRIEND’S LETTER
“In our mind, we truly understand each other, don’t we?
What we cannot give each other in this life, will be compensated for in
the afterlife!”
No one has known the afterlife
Why are you dating with me to make me painful?
For ten years, I’ve been remembering and awaiting
Why you still think: meeting each other doesn’t mean anything?
Time goes by as fast as a galloping horse
Why waiting, repay me immediately, oh dearest!
You claim to be true to life
Why don’t you be true to the words of your heart?
Hanoi, 8.1986
VŨ ĐÌNH HUY
Translated by VŨ ANH TUẤN
HỌC…
lúc xế chiều
Học quen cảnh sống vô ưu
Của người cao tuổi – về hưu – buồn dài
Học quên năm tháng miệt mài
Tham công tiếc việc đôi vai hao gầy
Học câm lặng của làn mây
Ưu tư vương vấn ngàn cây cuối rừng
Học nhòa ánh mắt rưng rưng
Cố ngăn giọt lệ trong từng bữa ăn
Học thao thức của vầng trăng
Đêm dài lẻ bóng – cung hằng quạnh hiu
Học đam mê của gió chiều
Đi muôn phương chẳng cô liêu hững hờ
Học chung thủy của giấc mơ
Suốt đời lặng lẽ đợi chờ cố nhân
Học kiên nhẫn của số phần
Nghiêng theo định mệnh phân vân gợn sầu
Học tha thiết của đêm thâu
Lắt lay nhắn nhủ ngàn câu ân tình
Học làm thơ để làm thinh
Âm thầm trang trải lòng mình thế thôi
NGÀN PHƯƠNG
HY VỌNG & NIỀM TIN
MONG sao đời sống yên vui
BẢO HỒ thoát cảnh ngậm ngùi nhớ thương
SỚM mai nắng xóa màn sương
TÌM nguồn an ủi trên đường thơ ca
LẠI tô thắm mộng ngàn hoa
NIỀM mơ ước sẽ chan hòa hương xuân
TIN thư dào dạt luyến thân
YÊU thiên nhiên – nguyệt phong vân rạng ngời
HY sinh gương đẹp tuyệt vời
VỌNG về dĩ vãng muôn lời thủy chung
NGÀN PHƯƠNG
M Ệ T...
Mỉm cười không mệt... Tức giận mới mệt...
Ðơn thuần không mệt, phức tạp mới mệt.
Tương tư không mệt, đơn phương mới mệt.
Tương ái không mệt, tương tàn mới mệt.
Chung tình không mệt, đa tình mới mệt.
Chân thành không mệt, giả dối mới mệt.
Rộng rãi không mệt, ích kỷ mới mệt.
Ðược mất không mệt, tính toán mới mệt.
Thể chất mệt không phải mệt, tâm can mệt mới là mệt.
Vậy chuyển tiếp bài nầy đi sẽ hết... "mệt"!...
Người viết bài này không mệt,
Người chuyển tiếp bài này không mệt,
Người đọc bài này mới mệt...
Cho nên... mới xem tựa bài đã thấy... "mệt"!...
Hà Mạnh Đoàn st
ĐƯỢC
Thế Nào Là Được
Sống một kiếp. Bình An là được.
2 bánh 4 bánh, đi được là được.
Tiền ít tiền nhiều, đủ ăn là được.
Người xấu người đẹp, dễ coi là được.
Người già người trẻ, miễn khỏe là được.
Nhà giàu nhà nghèo, hòa thuận là được.
Ông xã về trễ, miễn về là được.
Bà xã càu nhàu, chăm lo là được.
Khi con còn nhỏ, dạy dỗ thật nghiêm.
Tiến sỹ cũng được, bán rau cũng xong.
Sau khi trưởng thành, ngoan ngoãn là được.
Nhà to nhà nhỏ, có chỗ ở là được.
Hàng hiệu hay không, mặc được là được.
Tất cả phiền não, biết xả là được.
Kiên trì cố chấp, biết bỏ buông là được.
Sống một kiếp người, bình an là được.
Không phải có tiền, muốn gì cũng được.
Tâm tốt việc tốt, có thể thay đổi số mệnh.
Ai đúng ai sai, Trời biết là được.
Tu phúc tu thân, kiếp sau càng tốt.
Thiên địa vạn vật, tùy duyên là tốt.
Có rất nhiều việc, nhìn xa trông rộng.
Mọi người đều tốt, ngày ngày đều tốt.
Anh tốt tôi tốt, thế giới sẽ tốt.
Nói tóm lại, tri thức là quan trọng nhất.
Nói nhiều như vậy, hiểu được là tốt,
Vẫn còn chưa hiểu, xem lại vài lần.
Hoàng Chúc st
Nhận xét
Đăng nhận xét