THU VỀ



Thu về

Trên bầu trời lững thững mấy làn mây,
Gió lảng vảng trên tàn cây, khóm lá
Những chiếc lá mơ màng rơi lả tả
Thu vừa về lúc hạ mới vừa đi.

Lời buồn nào của ngọn gió thầm thì
Luyến tiếc cuộc chia li đầy khổ não
Của lá úa và cành xanh hư ảo
Trong sương mù của cái lạnh se se!

Ta lần hồi bất chợt tỉnh cơn mê
Thích thú lắm, vì thu về mát mẻ
Lúc rảnh rỗi, ngày dài qua thật lẹ
Ta ăn rồi lại ngủ với đi chơi.

Ta dùi mài sách sử mãi không thôi
Kẻo trễ nải, thời giờ qua chẳng lại
Chẳng biết nổi ngày sau ta có phải
Như lá vàng rụng xuống cội mà thôi.

Ngoài trời mưa tới rả rích từng hồi
Lá vẫn đổ muôn chiều trong xóm nhỏ
Mẹ quét lá trong sân, lòng bỡ ngỡ:
"Thu về rồi, mình chẳng biết chi sao?"
                                   Phạm Minh Cường

Nhận xét