TRÁCH THẦM

Anh vẫn nhớ ngày thần tiên tuổi nhỏ

Trong lớp nhìn theo gió, cánh phượng bay

Đùa trong nắng phượng thướt tha lơi lả

Phượng mơ màng vương vấn gót chân ai!

Nắng ban mai lung linh đôi tà áo

Mái tóc buông dài, em thả theo mây

Dáng tiểu thư gót ngọc bước trang đài

Anh vội vã viết vần thơ mộng ảo...

Em đâu biết những canh dài thao thức

Ấp ủ trong tim những tha thiết ân cần

Chỉ là mơ...lúc nhớ, lúc bâng khuâng

Bên cửa lớp anh ngượng ngùng lóng ngóng...

Những bài thơ ép trong trang vở mỏng

Những lời yêu sao ấp úng ngập ngừng

Anh khờ khạo,... một câu dù muốn nói

Đã nhiều lần, chẳng thốt được nên lời...

Anh chôn dấu những lời yêu vụng dại

Tự trách mình sao nhút nhát, - vì đâu?

Để bây giờ, vạn dặm cách xa nhau

Nhớ thương mãi, dáng phượng xưa yêu dấu!..   

        Phạm Thị Minh-Hưng.

(Bài Thơ viết cho Em) 


 

Nhận xét