MONG
Mưa buồn đan sợi tơ mành, Mưa rơi, rơi mãi, khóc than nhạt nhòa, Nắng sầu, ủ rũ đâu xa, Không về sưởi ấm cánh hoa uá màu, Mây trời tím ngắt, chiều mau, Nắng xa, sợi nhớ sợi nhàu vẫn đây, Vấn vương... Xuân cũ mộng đầy, Nhớ nhung ngày tháng sum vầy, ấm êm, Đợi chờ, đêm mộng dài thêm Biển mênh mông quá, cánh mềm hải âu, Nắng ơi, Nắng hãy về mau, Xin đừng hờ hững, tình sầu xót xa, Cho mưa tạnh hạt, ngày qua, Bình minh Nắng đẹp, hồn hoa thắm tình...
Em đã đi rồi
Em vắng xa rồi! Ôi, nhớ thương
Lòng tôi ngây dại mối sầu vương
Tình xưa mộng cũ đành chôn dấu
Day dứt hồn tôi nỗi đoạn trường
Em lạc bước, đường xa vạn hướng
Thênh thang lẻ bóng cõi mù sương
Mình tôi lầm lũi tình băng tuyết
Hoa cỏ úa nhàu, nhạt sắc hương...
Tiếc đời cho Ai
Đôi Mắt ấy đang rất buồn - rơi lệ, Khi Người Yêu đã vĩnh biệt - ra đi, Bước trần ai, chẳng vương vấn điều gì, Sao vội vã, Người lìa xa cõi tạm.
Con đường trần - vắng bóng, biết nơi đâu, Lá vàng thu úa rụng, khóc thương, sầu Trăng quạnh quẽ, mây u buồn, gió thảm, Còn gì đâu, Người về... nơi xa lắm!
Tiếc thương Người, lòng tôi buồn vô hạn, Đời ai rồi, cũng đến thế mà thôi, Cũng trắng tay, trong ngày cùng tháng tận, Mặc kệ đời, rơi nước mắt tả tơi!
&
Xin em giữ lại
Nhà thơ không có tuổi già
Yêu trăng, yêu gió thiết tha yêu đời
Đã là thi sĩ em ơi!
Tâm hồn bay bổng không nơi bến bờ
Tình anh hoà quện vào thơ
Xin em giữ lại để chờ kiếp sau
LÊ MINH CHỬ
HUYỀN BÍ TÌNH YÊU
Em cũng như muôn vàn cô gái khác
Điều huyền bí nào làm rung động trái tim anh
Hương tình yêu như gió thoảng qua nhanh
Mà tình em đẹp trong anh mãi mãi
Nhớ thương này anh biết tỏ cùng ai?
Ở phương xa em có nhớ anh không?
Trời không mưa mà lòng nổi bão giông
Anh mơ ước ngày mai ửng ánh hồng
Mở mắt ra là được gặp em yêu
LÊ MINH CHỬ
ĐIỀU EM MUỐN NÓI
Anh như làn gió lạ
Ùa vào ôm lấy em
Cho lòng em xao xuyến
Bồn chồn đứng không yên
Anh ơi!
Em ước là cánh chim
Bay đi khắp muôn nơi
Bay theo anh suốt đời
Để được gần anh thôi
Anh ơi!
Rừng xanh tít chân trời
Sau mưa màu tươi mới
Tâm hồn em phơi phới
Em yêu anh thật rồi
Em yêu anh suốt đời
LÊ MINH CHỬ
NGUYỄN CHÍNH
Tiếng Việt Bắc Nam
Bắc bảo Kỳ, Nam kêu Cọ (gọi là Kỳ Cọ) Bắc gọi lọ, Nam kêu chai Bắc mang thai, Nam có chửa Nam xẻ nửa, Bắc bổ đôi
Ôi! Bắc quở Gầy, Nam than Ốm Bắc cáo Ốm, Nam khai Bịnh Bắc định đến muộn, Nam liền la trễ Nam mần Sơ Sơ, Bắc làm lấy lệ Bắc lệ tuôn trào, Nam chảy nước mắt Nam bắc Vạc tre, Bắc kê Lều chõng Bắc nói trổng Thế Thôi, Nam bâng quơ Vậy Đó Bắc đan cái Rọ, Nam làm giỏ Tre, Nam không nghe Nói Dai, Bắc chẳng mê Lải Nhải Nam Cãi bai bải, Bắc Lý Sự ào ào Bắc vào Ô tô, Nam vô Xế hộp Hồi hộp Bắc hãm phanh, trợn tròng Nam đạp thắng Khi nắng Nam mở Dù, Bắc lại xoè Ô Điên rồ Nam Đi trốn, nguy khốn Bắc Lánh mặt Chưa chắc Nam nhắc Từ từ, Bắc khuyên Gượm lại Bắc là Quá dại, Nam thì Ngu ghê
Nam Sợ Ghê, Bắc Hãi Quá Nam thưa Tía Má, Bắc bẩm Thầy U Nam nhủ Ưng Ghê, Bắc mê Hài Lòng Nam chối Lòng Vòng, Bắc bảo Dối Quanh
Nhanh nhanh Nam bẻ Bắp, hấp tấp Bắc vặt Ngô Bắc thích cứ vồ, Nam ưng là chụp Nam rờ Bông Bụp, Bắc vuốt Tường Vi Nam nói: mày đi đi! Bắc hô: cút xéo! Bắc bảo: cứ véo! Nam: ngắt nó đi! Bắc gửi phong bì, bao thơ Nam gói Nam kêu: muốn ói, Bắc bảo: buồn nôn! Bắc gọi tiền đồn, Nam kêu chòi gác
Bắc hay khoác lác, Nam bảo xạo ke Mưa đến Nam che, gió ngang Bắc chắn Bắc khen giỏi mắng, Nam nói chửi hay. Bắc nấu thịt cầy, Nam thui thịt chó.
Bắc vén búi tó, Nam bới tóc lên Anh Cả Bắc quên, anh Hai Nam lú Nam: ăn đi chú, Bắc: mời anh xơi! Bắc mới tập bơi, Nam thời đi lội
Bắc đi phó hội, Nam tới chia vui Thui thủi Bắc kéo xe lôi, một mình xích lô Nam đạp Nam thời mập mạp, Bắc cho là béo khi Nam khen béo, Bắc bảo là ngậy
Bắc quậy Sướng Phê, Năm rên Đã Quá! Bắc khoái đi phà, Nam thường qua bắc Bắc nhắc môi giới, Nam liền giới thiệu Nam ít khi điệu, Bắc hay làm dáng
Tán mà không thật, Bắc bảo là điêu Giỡn hớt hơi nhiều, Nam kêu là xạo Bắc nạo bằng gươm, Nam thọt bằng kiếm Nam mê phiếm, Bắc thích đùa
Bắc vua Bia Bọt, Nam chúa La-De Bắc khoe Bùi Bùi lạc rang, Nam: Thơm Thơm đậu phọng Bắc xơi na vướng họng, Nam ăn mãng cầu mắc cổ Khi khổ Nam tròm trèm ăn vụng, Bắc len lén ăn vèn
Nam toe toét «hổng chịu đèn», Bắc vặn mình «em chả» Bắc giấm chua «cái ả», Nam bặm trợn «con kia» Nam mỉa «tên cà chua», Bắc rủa «đồ phải gió» Nam nhậu nhẹt thịt chó, Bắc đánh chén cầy tơ
Bắc vờ vịt lá mơ, Nam thẳng thừng lá thúi địt Khi thấm, Nam xách thùng thì Bắc bê sô Nam bỏ trong rương, Bắc tuôn vào hòm Nam lết vô hòm, Bắc mặc áo quan
Bắc xuýt xoa “Cái Lan xinh cực!” , Nam trầm trồ “Con Lan đẹp hết chê!” Phủ phê Bắc trùm chăn, no đủ Nam đắp mền
Bs. Nguyễn Lân-Đính st
Gió khuya
Ngọc lưu ly đong trên cành
Gió âm thầm khóc bên mành tương tư
Nửa linh hồn gửi biên khu
Nửa con tim khép phòng thu gió lùa
Bâng khuâng mưa khóc giao mùa
Đèn soi bóng lẻ, người chưa trở về
Mùa đau hoa lửa lập lòe
Gió cô đơn siết mặt hề bi ai
NGÀN PHƯƠNG
TẠ ƠN NGƯỜI
Xin tạ ơn bàn tay mang ánh sáng
Đã vớt ta thoát khỏi bể trầm luân
Dìu dắt ta đi trọn bước đường trần
Đủ can đảm vượt qua nghìn chướng ngại
Xin tạ ơn tia mắt nhìn êm ái
Giúp ta thêm nghị lực trước phong ba
Khi hồn ta gục ngã dưới trăng tà
Lúc tuyệt vọng quyết đi tìm cái chết
Xin tạ ơn trái tim hồng tha thiết
Tình mông mênh vời vợi khoảng trời xanh
Tình thiêng liêng ngào ngạt gió thơm lành
Cho ta thấy niềm tin và lẽ sống
Xin tạ ơn nụ cười ru diễm mộng
Có ngàn sao nạm ngọc đóa sen vàng
Tiếng chuông chùa trầm mặc xé không gian
Lời kinh nguyện đưa ta về bến giác
NGÀN PHƯƠNG
ĐÓN NHẬN TUỔI 70
Sinh nhật mừng vui Thất Thập rồi
Bảy mươi nét đẹp vẫn xinh thôi
Tuổi xuân sức khỏe còn mang đến
Dáng hạ an bình cứ tiến trôi
Bạn hữu giao lưu luôn gắn bó
Văn thơ sáng tác chẳng hề vơi
Phong lưu rất mực tăng nhân cách
Phúc hậu làm duyên thọ với đời
THANH CHÂU
Nghĩ suy
Biết điều sống phải lẽ cho đời
Lánh dữ làm lành tốt bạn ơi!
Giúp đỡ người nghèo qua khốn khổ
Cưu mang kẻ khó khỏi ly rời
Bao che lúc bệnh tình thang thuốc
Cứu hộ khi cùng nghĩa nếp xôi
Phước đức thanh cao trời đất biết
Lòng luôn thoải mái với đương thời
THANH CHÂU
Mưa Sài Gòn
Xe bon trên đường
Trời chang chang nắng
Bỗng gió bất thường
Xô cây, lá rụng.
Cơn mưa ập đến
Ào ào, ào ào
Sài Gòn mưa mau
Đến, đi chớp mắt.
Không một hối tiếc
Cũng chẳng luyến lưu
Tình như bày hươu
Vô tư uống suối
Gắp trăng tắm gội
Cũng đùa giỡn chơi
Khi thỏa thích rồi
Quên không tiếc nuối.
Xa không bịn rịn
Vắng không nhớ nhung
Chẳng là tri âm
Không là tri kỷ.
Bất chợt Sài Gòn
Giữa đường hoa mỹ
Cơn mưa tế nhị
Chảy vào trang thơ
Chỉ những hạt mưa
Đọng làn mi biếc
Hạt mưa diễm tuyệt
Rịn từ con tim.
XUÂN VÂN
TIẾNG THƠ
Tiếng thơ êm ả mênh mông
Lời thơ trang trải nỗi lòng đầy vơi
Thơ bay cao vút lưng trời
Thơ nghe ngào ngạt hương đời ngất ngây
Thơ về quyện gió cùng mây
Thơ thêm hương vị tháng ngày trong ta
Thơ mang tình nghĩa đậm đà
Thơ gieo bao nỗi thiết tha với đời
Thơ làm vui cả đất trời
Thơ xoa dịu mọi đầy vơi nỗi long
Thơ hòa gió mát trăng trong
Thơ nguồn an ủi hoài mong cuộc đời
Thơ như tiếng sáo ngàn khơi
Thơ là câu hát đẹp trời yêu thương
Thơ liền tình bạn bốn phương
Thơ ơi ta mãi vấn vương bên long
Bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông
Hãy xin gởi chút hương nồng cùng thơ
XUÂN VÂN
Thơ và rượu
Rượu nồng thơ cũng nồng say
Ngỡ ngàng nhận rượu từ tay em rồi
Rượu còn nguyên chửa nhấp môi
Mà lâng lâng tưởng đang mời cạn ly
Mấy vần theo bước người đi
Để thơ và rượu luôn kề bên nhau
Tam Đảo 20.4.2012
LÊ NGUYÊN
CHỈ ƯỚC MONG ANH
Đêm thu thăm thẳm ánh sao mờ
Tiếng dế xa vời gió thoảng đưa
Thao thức, băn khoăn, lòng bứt rứt
Anh giờ không biết ngủ hay chưa?
Em biết anh nhiều nỗi xót đau
Đắng cay hằn vết trán in sâu
Trắng đêm em thức không hề ngại
Chỉ ước mong anh vợi nỗi sầu.
Bão đã tan, mưa đã tạnh rồi
Trời xanh rộng đẹp lắm anh ơi!
Đường dài gai góc không ngăn được
Bước của ta đi dựng cuộc đời
27.9.1962
VŨ ĐÌNH HUY
CRAVING ONLY FOR YOU
The unfathomably autumnal night with blurred starlight
The far away cricket chirping, flashingly carried by the wind
Restless, anxious, with an uneasy mind
I’m asking myself whether you already sleep or not yet?
I do know that you’re having a great deal of sufferings
Bitterness has left deep traces on your forehead
Without any worry I can stay up all night long
Only hoping that your melancholy might be relieved
The storm is over, the rain has stopped
So wide and beautiful is the blue sky, oh my dear!
The long and thorny way simply cannot hamper
Our footsteps on our way to build a brighter life
27.9.1962
VŨ ĐÌNH HUY
Translated by VŨ ANH TUẤN
GIÂY PHÚT NGỪNG BƠI
Sự thật dễ đâu chiều ý muốn
Ước mơ như thể ngược dòng trôi
Sông chảy ào ào dòng nước cuộn
Cuốn đời ta tuồn tuột về xuôi
Nếu ta giây phút bơi ngừng lại
Đích sẽ càng xa sóng xóa mờ
Dòng nước cuốn ta lùi mãi mãi
Ngàn năm mơ ước chỉ là mơ
Hà Nội 03.5.1963
VŨ ĐÌNH HUY
THE MOMENT ONE STOPS SWIMMING
Truths cannot easily pamper our desire
Dreams seem like drifting upstream
The river flows impetuously with whirling waves
Whirling our life towards the downstream.
Were we to stop swimming for a moment
Our destination will turn farther and be blurred by the waves
The water current will sweep us backwards forever
For thousands of years, all dreams are simple dreaming
Hà Nội 03.5.1963
VŨ ĐÌNH HUY
Translated by VŨ ANH TUẤN
TÂM HỒN
Tâm hồn người như biển bao la
Tình thương yêu như nước chan hòa
Hơi nước thành mây, mưa khắp chốn
Lại tụ về sông chảy đến ta.
Hà Nội 04.5.1963
VŨ ĐÌNH HUY
OUR SOUL
Our soul is like the immense sea
While love is like overflowing water
Water steam turns into cloud and rain everywhere
Then gather into rivers that again flow towards us.
Hà Nội 04.5.1963
VŨ ĐÌNH HUY
Translated by VŨ ANH TUẤN
ĐÍNH CHÍNH
Bài thơ: Gió thu gây hương nhớ (Số 86 tháng 7)
Trang 55, Đoạn 4, Câu 19: Mùa thu đến
thêm vào: Lá thu rơi
Hương thu gợi nhớ
Dáng người mình thương
Chuyện Dê !
Dê gọi là Dương
Dê to lớn có quốc tịch Pháp gọi là Đại tây dương
Dê không thích đánh nhau gọi là Thái bình dương
Dê số nghèo không may mắn gọi là Dương cực
Lịch khoả thân gọi là Dương lịch
Hai con dê cao hứng gọi là Dương Dương tự đắc
Oai phong của dê gọi là Dương oai
Dê đi nước ngoài gọi là Xuất Dương
Cuộc đời của dê gọi là Dương thế
Dê không mặc áo gọi là Dương trần
Bạn của dê đực gọi là Dê cái
Dê cao niên gọi là Dê già
Dê già thích gái trẻ gọi là Già Dê
Đàn dê gọi là Dương cầm
Tiếng của dê gọi là Âm dương
Dê không ngay thẳng gọi là Dương gian
Dê hay nghĩ ngơi gọi là Dương suy
Dê không đàng hoàng gọi là Dê bậy
Dê nói năng tùm lum gọi là Dương sảng
Dê mạnh khoẻ gọi là Cường dương
Dê ngồi xe lăn gọi là Liệt dương
Dê biển gọi là Hải dương
Dê núi gọi là Sơn dương
Dê ở đồng bằng gọi là Bình dương
Dê rừng gọi là Dương lâm
Dê kéo xe gọi là Dương vận hạm
Dê chạy dzòng quanh mấy nàng dê cái gọi là Tuần dương hạm
Ăn thịt dê gọi là Hưởng dương
Dê đực là Nam dương
Dê mắc bịnh giang mai gọi là Dương liểu
Dê… vất vả là Dương cực
Cơm của dê gọi là Dương châu
Dê có cha làm lớn gọi là Dương gia tướng
Dê có mắt nhỏ híu gọi là Dương hí
Dê hay đi chơi xa gọi là Du Dương
Dê chỉ có một móng ở chân gọi là Nhất Dương chỉ
Dê thái giám gọi là Thái Dương
Phở mà nấu thịt dê gọi là phở tái dê (xin đừng nói lái...)
Dê ở Thái Lan gọi là Thái Dương
Dê Thái Lan liên hệ với dê ở nơi khác gọi là Thái Dương Hệ
Nguồn: Trang web Tài Ngọc
Trao cái lẳng lơ
Đem cái lẳng lơ dấu chốn nào
Tìm người tâm đắc để riêng trao
Bao năm ôm ấp niềm cay đắng
Một thuở đong đưa khúc ngọt ngào
Những tưởng đau thương còn chất ngất
Nào ngờ hạnh phúc bỗng xôn xao
Từ nay trên nẻo đường rong ruổi
Cùng khách tình chung thỏa khát khao!
Thanh Phong
MỪNG EM SINH NHẬT 70
Mừng em tuổi đã bảy mươi
Mà con tim vẫn xanh tươi xuân thì
(10/11/2012)
Thanh Phong
Trở về cát bụiTa Cứ Tưởng Trần Gian Là Cõi Thật Thế Cho Nên Tất Bật Ðến Bây Giờ! Ta Cứ Ngỡ Xuống Trần Chỉ Một Chốc Nào Ngờ Ðâu Ở Mãi Ðến Hôm Nay!
Bạn thân ơi! Có bao giờ bạn nghĩ Cuộc ðời này chỉ tạm bợ mà thôi Anh và tôi giàu sang hay nghèo khổ Khi trở về cát bụi cũng trắng tay
Cuộc ðời ta phù du như cát bụi Sống hôm nay và ðâu biết ngày mai? Dù đời ta có dài hay ngắn ngủi Rồi cũng về với cát bụi mà thôi
Thì người ơi! Xin ðừng ganh, ðừng ghét Ðừng hận thù tranh chấp với một ai Hãy vui sống với tháng ngày ta có Giữ cho nhau những giây phút tươi vui
Khi ra đi cũng không còn nuối tiếc Vì ðời ta ðã sống trọn kiếp người Với tất cả tấm lòng thành thương mến Ðến mọi người xa lạ cũng như quen
Ta là cát ta sẽ về với bụi Trả trần gian những cay ðắng muộn phiền Hồn ta sẽ về nơi cao xanh ấy Không còn buồn lo lắng chốn trần ai!
Tú Vũ st.
XƯỚNG HỌA THƠ ĐƯỜNG
MỘT TRÒ CHƠI TRÍ TUỆ THANH CAO
(KỲ 7)
Thêm một số bài họa cho HƯƠNG XƯA
Bài xướng:
Hương xưa
Thơm ngát tinh hoa tỏa bút đài
Đường thi muôn thuở sắc không phai
Hương xưa man mác tình tri ngộ
Bình cũ xôn xao khúc cảm hoài
Ngắm nguyệt tao nhân trầm nỗi nhớ
Trông hoa mặc khách rộn niềm say
Tri âm ai đó đồng thanh khí
Kết nghĩa thi đàn hẹn trúc mai!
THÙY DƯƠNG
Bài họa thứ 14 (*)
HƯƠNG XƯA
Hương xưa nghìn thuở ngát thi đài
Như khúc Tầm Dương mãi chẳng phai
Vần cũ nối dài tâm sự mới
Hoa xưa tỏa thắm sắc hương hoài
Gương soi thế cuộc trăng mờ tỏ
Vần họa tri âm rượu tỉnh say
Thanh khí hòa âm nâng dũng khí
Xuân đời vĩnh cửu ngát hương mai !
Nhà thơ XÍCH ĐIỂU (82t)
410 Trần Hưng Đạo, Quận 5
Bài họa thứ 15:
HƯƠNG XƯA
Vừng dương rực rỡ ánh xuân đài
Cốt cách Đường thi mãi chẳng phai
Muôn thuở tao nhân còn ngưỡng mộ
Ngàn năm mặc khách vẫn quan hoài
Đông tàn tuyết tỏa lòng thêm ấm
Xuân tới hoa khai mắt ngắm say
Thanh khí tương cầu tình đượm thắm
Tao phùng xin hẹn một ngày mai.
HỒNG VÂN NGUYỄN ĐÌNH TÙNG
32 Lý Nam Đế, Hà Nội
Thêm một số bài họa cho KẾT NGHĨA VƯỜN MAI
Bài xướng:
KẾT NGHĨA VƯỜN MAI
Duyên thơ kết nghĩa dựng Vườn Mai
Bình cũ HƯƠNG XƯA chén cảm hoài
Rượu mới xôn xao niềm khát vọng
Men nồng ấm ủ mộng tương lai
Tinh hoa nương bóng đài Văn Học
Nghệ thuật noi gương bậc thiện tài
Son sắt tơ lòng chung thắm dệt
ĐƯỜNG THI ngọc gấm mãi không phai.
THÙY DƯƠNG
Bài họa thứ 3:
KẾT NGHĨA VƯỜN MAI
Thiện duyên ai đó lập Vườn Mai
Óng ánh vàng hoe được ngắm hoài
Lều túp tương thân hồi dĩ vãng
Lâu đài hờ hững buổi tương lai
Cái thùng trống rỗng càng kêu lớn
Các bậc hiền nhân lại ẩn tài
Vun tưới Vườn Mai tươi thắm đẹp
Sắc hương muôn thuở chẳng hề phai.
Nhà thơ LÊ VĂN QUẾ (92t)
Giáo học hưu trí, Lê Văn Sỹ, P.14, Q.3
Bài họa thứ 4:
KẾT NGHĨA VƯỜN MAI
Mỗi độ xuân về muôn cánh mai
Tình xưa nghĩa cũ nhớ nhau hoài
Xuân về đổi mới đời hoa mộng
Tết đến mang theo cảnh thái lai
Thành thị vươn lên nhìn thế giới
Khắp nơi tiếp đón bậc nhân tài
Bao nhiêu xuân tết, bao thi tứ
Xuân tết cổ truyền chẳng nhạt phai.
HẢI SƠN
89, Nguyễn Thông, Q.3
(*) Theo thứ tự kể từ những bài họa trước đã đăng.
Xin xem loạt bài XƯỚNG HỌA THƠ ĐƯỜNG – MỘT TRÒ CHƠI TRÍ TUỆ THANH CAO kể từ kỳ 1: Bản tin nguyệt san 75; kỳ 2: Bản tin 76; kỳ 3: Bản tin 78; kỳ 4: Bản tin 81; kỳ 5: Bản tin 82; kỳ 6 : Bản tin 85.
Website: www.sachvatranh.com
|
Nhận xét
Đăng nhận xét