GIỌT BUỒN - BẢN TÌNH CA


GIỌT BUỒN.

Căn phòng lạnh lẽo, vắng tênh,
Gối chăn đơn lẻ, lênh đênh giọt buồn.
Đâu người nồng ấm sớm hôm,
Đâu người chia sớt nỗi buồn, niềm vui.

Ai ngăn, ai cách lứa đôi,
Thương cho Loan Phượng một đời chờ mong
Nhìn Trăng, đơn lẻ cõi lòng,
Cách xa vời vợi nhớ nhung, võ vàng.

Tình ơi! Sao đỗi bẽ bàng!
Đêm về, lẻ ánh trăng vàng, ngẩn ngơ!
Hay tìm mãi ở trong mơ?
Tìm trong nét bút, lời thơ, giọt buồn.,

Tìm trong tình ý sắt son,
Phai màu mực tím, mỏi mòn ngóng trông?
Mình như chiếc lá long đong,
"Cuốn theo chiều gió" cuối đông lạnh lùng!

Đoạn trường vò võ, bên song,
Trời cao có thấu, nỗi lòng vương mang!
Nuốt dòng lệ đắng ngút ngàn,
Ôi, đời phận bạc hồng nhan, tội tình!
*
Mùa thu đã chết chưa Mình,
Cụm hoa Thạch Thảo còn xinh bên đồi...?
  
Phạm thị Minh-Hưng.

*

2/ BẢN TÌNH CA.

Ai bảo, em không đến?
Gác nhỏ đâu "mình ta",
Vòng tay vẫn trìu mến,
Lòng ai đừng... xót xa. 
Gió ngoài hiên giận hờn, 
Anh... không, nỗi cô đơn,
Tình xưa vẫn còn mãi,
Cớ sao lòng hoang sơn? 
BanMê trời vẫn lạnh,
Tay trong tay, tàn canh,
Dĩ vãng là dĩ vãng,
Vẫn còn đây, ngày xanh! 
Tình vẫn mãi trong ta,
Ngọt ngào và yêu mến,
Em đi, rồi trở lại,
Cùng anh viết tình ca.

Phạm Thị Minh-Hưng

Nhận xét