Cơn mưa về lộp độp mái nhà tôn
Nhỏ tí tách trên tàn cây ủ rũ,
Tiếng gió rít ngoài trời ru giấc ngủ,
Ta nằm dài bải hoải giữa căn phòng.
Nhỏ tí tách trên tàn cây ủ rũ,
Tiếng gió rít ngoài trời ru giấc ngủ,
Ta nằm dài bải hoải giữa căn phòng.
Màn đêm đen lặng xuống, lạnh mênh mông.
Mắt mỏi mệt nhìn trần nhà ảo não,
Bố ngáy ngủ sau cơn say lảo đảo,
Nằm im lìm giữa giấc mộng miên man.
Hồn ta dào dạt mộng mị vương mang.
Trí tưởng tượng phiêu du cùng nỗi nhớ.
Những nghĩ ngợi cùng bao niềm trắc trở,
Vừa ùa về cũng đã vội trôi xa.
Mưa ngừng rồi mắt vẫn mở đưa đà,
Những kỷ niệm nào ai đâu có biết
Sẽ giữ mãi cùng thời gian bất diệt,
Làm hành trang để lội hết dòng đời!?
Những kỷ niệm nào ai đâu có biết
Sẽ giữ mãi cùng thời gian bất diệt,
Làm hành trang để lội hết dòng đời!?
Sau vài giờ mắt nhắm mở từng hồi,
Thấy tiếc nuối ngày vừa qua mãi mãi,
Khoảnh khắc ấy không bao giờ trở lại.
Ta chìm vào một giấc ngủ băn khoăn!
Phạm Minh Cường
*
*
Ở NHÀ
Ở nhà hoài buồn bã lắm ai ơi!
Dưới bầu trời bao la đầy mộng ước,
Một mình ta lạc bước mỏi đi hoang
Trong căn nhà ngổn ngang và u ám.
Nói một mình lảm nhảm mệt đôi môi
Cười lẻ loi trong căn buồng lẻ bóng
Ngọn gió Đông bên trời xanh rất rộng
Thấu căn phòng thấm đượm nỗi hư không?
Cười lẻ loi trong căn buồng lẻ bóng
Ngọn gió Đông bên trời xanh rất rộng
Thấu căn phòng thấm đượm nỗi hư không?
Chiều lại chiều trông ngóng lại ngóng trông
Nắng vàng ươm trải lòng con đường nhựa
Và cơn mưa vừa đâu chợt kéo đến
Hồn ta về trên bến vắng mênh mông!
Nắng vàng ươm trải lòng con đường nhựa
Và cơn mưa vừa đâu chợt kéo đến
Hồn ta về trên bến vắng mênh mông!
Phạm Minh Cường
*
EM
Tôi thấy em giữa bao nhiêu cô gái
Mái tóc dài buộc hai bím xinh xinh
Đôi mắt đen, to lung linh giọt nắng
Khuấy động lòng tôi em có hay chăng?
Tôi thấy em giữa bao nhiêu cô gái
Mái tóc dài buộc hai bím xinh xinh
Đôi mắt đen, to lung linh giọt nắng
Khuấy động lòng tôi em có hay chăng?
Em bước đi giữa sân trường đầy nắng
Tà áo dài trong trắng mảnh hồn em
Cơn gió đem hoa muồng rơi rải rác
Cả sân trường lác đác những hoa vàng!
Tà áo dài trong trắng mảnh hồn em
Cơn gió đem hoa muồng rơi rải rác
Cả sân trường lác đác những hoa vàng!
Kìa chú chim nho nhỏ vừa bay ngang
Hót véo vang một tràng dài vui quá
Em lân la đến ngồi bên nhỏ bạn
Cả hai cùng bàn tán chuyện học hành.
Hót véo vang một tràng dài vui quá
Em lân la đến ngồi bên nhỏ bạn
Cả hai cùng bàn tán chuyện học hành.
Rồi một ngày phượng đã đỏ đầu cành
Em bước nhanh đến bên bạn bè cũ
Lời chia tay ấp ủ bấy lâu nay
Theo gió mây trôi đi vào dĩ vãng!
Em bước nhanh đến bên bạn bè cũ
Lời chia tay ấp ủ bấy lâu nay
Theo gió mây trôi đi vào dĩ vãng!
Rồi một ngày trời nhiều mây lang thang
Gió miên man vương trên làn tóc rối
Và trên môi nắng chiều đi rất vội
Dáng em ngồi bổi hổi ngóng trông ai?
Gió miên man vương trên làn tóc rối
Và trên môi nắng chiều đi rất vội
Dáng em ngồi bổi hổi ngóng trông ai?
Một ngày dài trôi qua nhiều lưu luyến
Mối ưu phiền rung chuyển tấm thân em
Màn đêm đen chực chờ dần lặng xuống
Trái tim buồn u uẩn mối tình phai!
Mối ưu phiền rung chuyển tấm thân em
Màn đêm đen chực chờ dần lặng xuống
Trái tim buồn u uẩn mối tình phai!
Phạm Minh Cường
*
THƠ VUI
Trong nắng xuân sang,
bên đồi hoa tím,
có một anh chàng
bên đồi hoa tím,
có một anh chàng
đôi mắt lim dim
đang ngủ mơ màng
trong hương ngọt lịm
thả hồn, thả dáng
giữa buổi chiều im.
trong hương ngọt lịm
thả hồn, thả dáng
giữa buổi chiều im.
Có cơn gió thoảng
qua nhành hoa sim
đưa hương lãng đãng
vương trên môi mềm.
qua nhành hoa sim
đưa hương lãng đãng
vương trên môi mềm.
Chàng trai vẫn đang
mỏi mong tìm kiếm
một ai bầu bạn
cho toại con tim.
mỏi mong tìm kiếm
một ai bầu bạn
cho toại con tim.
Một chị đi ngang
đôi môi tủm tỉm:
"Dòng người đã vãn
sao mãi kiếm tìm?"
đôi môi tủm tỉm:
"Dòng người đã vãn
sao mãi kiếm tìm?"
Chàng trai ngỡ ngàng
miệng cười chúm chím
ân cần hỏi han:
"Chịu không bà thím?"
miệng cười chúm chím
ân cần hỏi han:
"Chịu không bà thím?"
Nhận xét
Đăng nhận xét