RU TÌNH


Bài Thơ RU TÌNH của Dy Xứ cảm tác ý thơ từ bài_Đường Xưa Hoa Tím_PTMH.


Thưa Cô, em đã thầm cảm ơn cô từ rất lâu hay đúng ra từ "Thoáng hương xưa" 2014. Ở đó em cảm nhận được nhiều điều đã khiến tâm hồn  bụi bặm , vương mùi tục lụy nơi em trở nên trong trẻo hơn, thanh thoát hơn, hay đúng hơn : một sự trở về.
         Vâng , nơi chốn thơ ấy thật nhẹ nhàng , mong manh nhưng đầy "Sắc màu" được toát ra từ cõi yêu thương mà chừng như mọi chia lìa, đớn đau chỉ thêm hương cho rừng hoa ngút ngàn yêu thương ấy. Ở đó, không cầu kỳ ngữ nghĩa, không nặng nề âm vận mà man mác len lỏi vào sâu thẳm con tim rồi ngự trị ở đấy.
         Đó chính là cốt cách của một người Thày  nên dù lãnh vực nào vẫn không mất đi sự trân trọng vốn có. Dy Xứ, học trò xin được cúi hai lần để cảm ơn Cô,nhà thơ Phạm Thị Minh Hưng. 

Thật là vui và bất ngờ quá khi Dy Xứ làm bài Thơ hay Ru Tình này 
theo ý của bài Đường Xưa Hoa Tím
Cám ơn DX nhé và mời cả nhà đọc lại bài thơ: 

ĐƯỜNG XƯA HOA TÍM

Tím mảnh tình hồng tím nhớ thương
Từ anh xa cách rẽ đôi đường,
Nhớ nhung lặng lẽ tình câm nín
Thương tiếc u hoài những vấn vương

Nhìn mây bay mỏi đời hoang vắng
Nghe gió hoài than khúc đoạn trường
Có bao giờ hỡi anh, về lại
Đường xưa hoa tím ngọt ngào hương?

Nơi anh tuyết lạnh sắt se lòng
Có nhớ ngày xưa hoa tím không
Hoa cài mái tóc, tình thơ mộng
Ta đã bên nhau bước tình hồng...

Em vẫn đợi chờ trong gió đông
Sài Gòn sắp sửa bước vào xuân
Con đường hoa tím thầm trông ngóng
Người hỡi có về chốn cũ không?

Phạm Thị Minh-Hưng

Nhận xét