TÌNH VU VƠ
Từ lần đầu em thấy bóng hình anh
Qua lớp kính trong veo trên cửa sổ
Em ái ngại rồi bàng hoàng, xấu hổ
Trái tim em đã xúc động vu vơ.
Anh đành tâm chẳng hiểu lòng em thơ
Vẫn mải miết chơi đùa cùng năm tháng
Em kiếm cớ để đi ngang lảng vảng
Dò xem anh có để ý em không.
Anh nhìn em với ánh mắt mênh mông
Chẳng cần biết em thầm thương trộm nhớ
Những ước mộng gần bên anh vụn vỡ
Em về nhà khóc lả suốt canh thâu.
Em thầm mong đêm ảo não qua mau
Để em được nhìn bầu trời buổi sớm
Và ước muốn những tình cảm vụng trộm
Theo mây ngàn bay mãi đến nơi xa
Phạm Minh Cường.
— cùng với Minh Hưng Phạm và Minh Cuong Pham.Từ lần đầu em thấy bóng hình anh
Qua lớp kính trong veo trên cửa sổ
Em ái ngại rồi bàng hoàng, xấu hổ
Trái tim em đã xúc động vu vơ.
Anh đành tâm chẳng hiểu lòng em thơ
Vẫn mải miết chơi đùa cùng năm tháng
Em kiếm cớ để đi ngang lảng vảng
Dò xem anh có để ý em không.
Anh nhìn em với ánh mắt mênh mông
Chẳng cần biết em thầm thương trộm nhớ
Những ước mộng gần bên anh vụn vỡ
Em về nhà khóc lả suốt canh thâu.
Em thầm mong đêm ảo não qua mau
Để em được nhìn bầu trời buổi sớm
Và ước muốn những tình cảm vụng trộm
Theo mây ngàn bay mãi đến nơi xa
Phạm Minh Cường.
&
Nhớ nhà
Sông lững thững trôi hoài không biết mỏi
Hàng cây khô trụi lá đứng giăng giăng
Nền trời trong lơ lửng một vầng trăng
Ta lặng ngắm sông bên bồi bên lở.
Bao tháng năm dài đằng đẵng ơ thờ
Ta sống ở chốn quê người đất khách
Dòng máu chảy tràn trong tim, phổi, mạch
Gọi ta về nơi xứ sở quê hương!
Một mình ta đi mãi suốt đêm trường
Ta đã đến bên bờ sông thần thoại
Nước lững thững trôi đôi bờ thoai thoải
Như dòng sông thuở thơ ấu ngày xưa!
Vầng trăng tròn toả ánh sáng đong đưa
Dọi chiếu cả một khung trời nhung nhớ
Nỗi thổn thức còn trong tim vỡ lở
Ngọn gió nào mê mải suốt canh thâu?
Ta lần hồi bất chợt tỉnh cơn sầu
Bước vội vã, bàn chân mòn nặng trĩu
Ước được trở về vòng tay nũng nịu
Của mẹ hiền nơi lối cũ đường xưa!
Phạm Minh Cường
&Kỷ niệm
Nhận xét
Đăng nhận xét