TÌNH DUY NHẤT - NỖI NHỚ CHẬP CHÙNG - TỪ SÔNG SEINE ĐẾN DƯƠNG TỬ

TÌNH DUY NHẤT
*
Em lầm rồi tình anh không duy nhất
Anh không cho và không giữ riêng anh
Tình anh sải cánh diều mùa hạ nắng
Diều đứt dây theo cơn gió bềnh bồng
*
Và từ đó tình yêu thành ảo mộng
Những ngày vui lặng lẽ đi qua mau
Hạnh phúc xa vời ngoài tầm tay với
Thêm chút buồn nào có nghĩa gì đâu
*
Mùa xuân đến đất trời đầy ân sủng
Cây đâm chồi cành lá nở muôn hoa
Tôi cúi xuống lượm từng viên sỏi nhỏ
Và nghỉ rằng em cũng sẽ quên tôi
*
Từng bước thầm mùa xuân rồi sẽ mất
Mùa xuân nào , mùa xuân của riêng ta
Tuổi xuân ơi ! qua rồi không mặc cả
Từng sợi tóc buồn bạc trắng hồn tôi
*
tôn thất phú sĩ

19/02/05
EM CHỢT GỌI MÙA XUÂN - Tôn Thất Phú Sĩ
Từ song Seine đến  
Dương Tử về Cửu Long 
Thu Tâm diễn ngâm.


TỪ SÔNG SEINE ĐẾN DƯƠNG TỬ
*
Nắng ở trời Tây lạc đến đây
Đem theo thao thức đến phương này
Dòng Seine lơ lửng vào Dương Tử
Đất trời hừng hực ngọn triều say
*
Nước bạc thượng nguồn tuôn ra biển
Ngất ngây ngọn đuốc sáng về đông
Ta đi mơ ước tình sông núi
Phơi phới tình ta nợ núi sông
*
Biết đến bao giờ ... ta hỏi ta
Bên kia ngọn núi tít mù xa
Phù sa mặn ngọt bờ sông Cửu
Ta gởi về em nỗi nhớ nhà
*
tôn thất phú sĩ
Pékin
20/08/2004



NỖI NHỚ CHẬP CHÙNG - Tôn Thất Phú Sĩ 
TÔN THẤT PHÚ SĨ - BON MERCREDI - PARIS 28-09-2016
NỖI NHỚ CHẬP CHÙNG
*
Nắng cuối hè nhìn mùa thu say ngủ
Bừng giấc nồng Thu hé nụ cười xinh
Cả đất trời ru mình vào biển nhớ
Đường về thăm vui chân bước gập ghình
*
Anh vẫn đợi heo may về trước ngỏ
Úa tàn bay cành phượng đỏ cuối mùa
Em có biết người xa xôi trở lại
Mở lòng nghe rộn rả nắng ban trưa
*
Xin mùa thu thong dong đừng đến vội
Búp sen hồng hé từng cánh phôi pha
Từ trong hoa đã có màu tinh khiết
Đưa hồn anh phiêu lãng đến nhạt nhoà
*
Nước mắt mùa thu
Từng giọt thầm rơi trên lá
Len vào hồn để thương nhớ xa xôi
Anh trở lại
Biết em còn ngóng đợi
Để nghe sầu trôi giạt đến muôn nơi
Rồi mai kia
Nắng tàn phai trên lối
Ngón tay thon lần xâu chuỗi Mân Côi
Anh chợt thấy rất nhiều điều kỳ lạ
Chúa trên cao lòng chua xót ngậm ngùi
*
Từ bao giờ
Mùa thu về thay lá
Câu hẹn thề thủ thỉ với trời thu
Chẵng khi nào
Dòng sông thôi ngừng chảy
Bến bờ xưa
Có giữ được thuyền đâu
*
Tôn Thất Phú Sĩ
Pékin Septembre 2005


Nhận xét