Paul VERLAINE (1844-1896)-PARIS
*
CHANSON D' AUTOMNE
*
Les sanglots longs
Des violons
*
Les sanglots longs
Des violons
De l'automne
Blessent mon coeur
D'une langueur
Monotone.
Tout suffocant
Et blême, quand
Sonne l'heure,
Je me souviens
Des jours anciens
Et je pleure
Et je m'en vais
Au vent mauvais
Qui m'emporte
Deçà, delà,
Pareil à la
Feuille morte.*
Paul VERLAINE (1844-1896)
Blessent mon coeur
D'une langueur
Monotone.
Tout suffocant
Et blême, quand
Sonne l'heure,
Je me souviens
Des jours anciens
Et je pleure
Et je m'en vais
Au vent mauvais
Qui m'emporte
Deçà, delà,
Pareil à la
Feuille morte.*
Paul VERLAINE (1844-1896)
*
BÀI HÁT MÙA THU
BÀI HÁT MÙA THU
Nỗi lòng ai nức nở
Xót xa tiếng vĩ cầm
Vết thương tình nặng trĩu
Mùa thu buồn mênh mông
Xót xa tiếng vĩ cầm
Vết thương tình nặng trĩu
Mùa thu buồn mênh mông
Thời gian như nghẹt thở
Thê lương tận cõi lòng
Kỷ niệm về đâu đó
Giọt lệ cho tình tôi
Thê lương tận cõi lòng
Kỷ niệm về đâu đó
Giọt lệ cho tình tôi
Mùa gió chướng xanh xao
Mang tôi đi thật xa
Trần gian muôn vạn ngả
Như chiếc lá khô vàng
*
tôn thất phú sĩ - phỏng dịch
Nhận xét
Đăng nhận xét