BMT, ngày 8/8/2009
Trường tôi hai cây phượng
Nở suốt cả mùa hè
Ve râm ran inh ỏi
Dạo ấy anh có hỏi
Mùa hè này thế nào
Mình cưới nhau đi em
Em trả lời e thẹn
Trường em mùa phượng nở
Ngày liệt sĩ bắt đầu
Nhưng năm ấy không may
Hai cây phượng không nở
Cũng không biết tại sao
Hay Thầy - Cô xa trường
Hai cây phượng buồn theo
Giờ vẫn không chịu nở
...
Nỗi cô đơn ở lại
Mình em giữa sân trường..
BMT, ngày 10/05/2011
Nhiều năm đã trôi qua
Vết thương gần lành lặn
Nhưng nỗi đau vẫn còn
Những hoài niệm khi xưa
Ùa về trong kí ức
Giữa sân trường lạnh ngắt
Bóng Thầy - Cô xa dần
Vẫn loay hoay câu hỏi...!
Tại sao Thầy Cô đi
Bao tâm hồn bé nhỏ
Đợi Thầy - Cô quay về
Cổng trường hai cây phượng
Vẫn còm cõi đợi chờ
Càng thêm buồn vì nhớ
Cả phượng và cả em
Cả những người ở lại
Bmt, ngày 12/05/2012
Kí ức nào ngày ấy
Mỗi khi ra vào trường
Đều nhìn hai cây phượng
Nhớ Thầy Cô không nguôi
Này phượng ơi có biết
Chúng mình như bây giờ
Nhờ Thầy - Cô vun đắp
Như tình cha tình mẹ
Bảo bọc và chở che
Không kẻ nào...bắt nạt
Trường mình vững đến giờ
Nhờ Thầy - Cô đặt móng
Bmt, ngày 20/08/2014
Biết bao giờ trở lại
Như ngày xửa ngày xưa
Ngày phượng nở ve kêu
Chúng em lại bắt đầu
Chia tay hai cây phượng
Và cổng trường rộng mở
Đón chúng em trở về
Họp hội đồng giáo dục
Có bao giờ điểm danh
Mọi người tự ý thức
Luôn đùm bọc lẫn nhau
Bài giảng nào chưa rõ
Hội lại nhau cùng bàn
Học sinh là con cả
Trường học là nhà chung
Ôi sao mà yêu lắm
Trường học của ngày xưa
Nhưng thời nay đã khác
Vì cơm áo gạo tiền
Sự tồn tại cá nhân
Mà con người thay đổi
Luôn đố kị hại nhau
Hơn thua từng hạt cát
Càng bóp nát càng rơi
Buông tay ra chẳng còn
Chút vấn vương ở lại.
Những người tính chân thành
Phải gục ngã buông xuôi
Những điều không biến có
Những điều có biến không
Sống sao cho phải đạo
Một trăm năm trồng người
Ôi sao mà ghi nhớ
Tất cả là ngày xưa
Cổng trường hai cây phượng
Khắc ghi sự kiện trường
Chỉ cây phượng mới hiểu
Trường ta nay về đâu
Hai cây phượng còm cõi
Vô vọng đợi Thầy-Cô
Trở về thay áo mới
Để nở hoa mùa sau
Nhưng anh ơi có biết
Em chỉ hoài ngóng trông
Thầy và cô không về
Cổng trường hai cây phượng
Chẳng nở hoa nữa rồi...
(Kính tặng Thầy Thế Vĩnh và cô Minh Hưng.)
Thanh Phương
Trường tôi hai cây phượng
Nở suốt cả mùa hè
Ve râm ran inh ỏi
Dạo ấy anh có hỏi
Mùa hè này thế nào
Mình cưới nhau đi em
Em trả lời e thẹn
Trường em mùa phượng nở
Ngày liệt sĩ bắt đầu
Nhưng năm ấy không may
Hai cây phượng không nở
Cũng không biết tại sao
Hay Thầy - Cô xa trường
Hai cây phượng buồn theo
Giờ vẫn không chịu nở
...
Nỗi cô đơn ở lại
Mình em giữa sân trường..
BMT, ngày 10/05/2011
Nhiều năm đã trôi qua
Vết thương gần lành lặn
Nhưng nỗi đau vẫn còn
Những hoài niệm khi xưa
Ùa về trong kí ức
Giữa sân trường lạnh ngắt
Bóng Thầy - Cô xa dần
Vẫn loay hoay câu hỏi...!
Tại sao Thầy Cô đi
Bao tâm hồn bé nhỏ
Đợi Thầy - Cô quay về
Cổng trường hai cây phượng
Vẫn còm cõi đợi chờ
Càng thêm buồn vì nhớ
Cả phượng và cả em
Cả những người ở lại
Bmt, ngày 12/05/2012
Kí ức nào ngày ấy
Mỗi khi ra vào trường
Đều nhìn hai cây phượng
Nhớ Thầy Cô không nguôi
Này phượng ơi có biết
Chúng mình như bây giờ
Nhờ Thầy - Cô vun đắp
Như tình cha tình mẹ
Bảo bọc và chở che
Không kẻ nào...bắt nạt
Trường mình vững đến giờ
Nhờ Thầy - Cô đặt móng
Bmt, ngày 20/08/2014
Biết bao giờ trở lại
Như ngày xửa ngày xưa
Ngày phượng nở ve kêu
Chúng em lại bắt đầu
Chia tay hai cây phượng
Và cổng trường rộng mở
Đón chúng em trở về
Họp hội đồng giáo dục
Có bao giờ điểm danh
Mọi người tự ý thức
Luôn đùm bọc lẫn nhau
Bài giảng nào chưa rõ
Hội lại nhau cùng bàn
Học sinh là con cả
Trường học là nhà chung
Ôi sao mà yêu lắm
Trường học của ngày xưa
Nhưng thời nay đã khác
Vì cơm áo gạo tiền
Sự tồn tại cá nhân
Mà con người thay đổi
Luôn đố kị hại nhau
Hơn thua từng hạt cát
Càng bóp nát càng rơi
Buông tay ra chẳng còn
Chút vấn vương ở lại.
Những người tính chân thành
Phải gục ngã buông xuôi
Những điều không biến có
Những điều có biến không
Sống sao cho phải đạo
Một trăm năm trồng người
Ôi sao mà ghi nhớ
Tất cả là ngày xưa
Cổng trường hai cây phượng
Khắc ghi sự kiện trường
Chỉ cây phượng mới hiểu
Trường ta nay về đâu
Hai cây phượng còm cõi
Vô vọng đợi Thầy-Cô
Trở về thay áo mới
Để nở hoa mùa sau
Nhưng anh ơi có biết
Em chỉ hoài ngóng trông
Thầy và cô không về
Cổng trường hai cây phượng
Chẳng nở hoa nữa rồi...
(Kính tặng Thầy Thế Vĩnh và cô Minh Hưng.)
Thanh Phương
Nhận xét
Đăng nhận xét