NÍU ÁO THƠ và các bài họa


alt

NÍU ÁO THƠ

Ừ thì cứ để thơ bay
Dăm câu lục bát mượn vay chốn này
Thơ về với cõi trời mây
Mai ta níu áo thơ bay lên trời
Trần gian ngó xuống nửa vời
Cũng đầy hoa bướm một thời mải mê
Rồi quên đắm đuối nguyệt thề
Trăm năm khép lại theo về hư vô
Lặng thinh khoảng trống mơ hồ
Chỉ còn để lại sóng xô giạt tình
Còn đêm nghiêng ngả với tình
Câu thơ khờ dại cũng hình như say
Chân ai cuống quít chốn này
Buộc chi một sợi tóc mây đa tình
Vói theo tiếng gọi dặm nghìn
Kiếp sau hỏi lại lòng mình đã yêu
Chưa gì bóng đã xế chiều
Để thơ cuồng chữ ít nhiều đắm say
Như Thương
*
HẸN VỚI NÀNG THƠ 

"Nữ Hoàng Lục Bát" đề thơ
Tâm tư chừng đã ngẩn ngơ vì tình
Thả thơ vào chốn phù sinh
Cho hồn thơ trải lòng mình đầy vơi
Thơ bay vào cõi đất trời
Lời thơ chắp cánh chơi vơi diễm tình
Ý thơ huyền ảo lung linh
Tình thơ mầu nhiệm thiên đình hoá thân
Nhìn theo trăng khuyết nửa vầng
Muôn vì tinh tú xoay vần nàng thơ
Trần gian nàng đã hững hờ
Đem thơ tình gửi đôi bờ sông Ngân
Trăm năm phù phiếm thật gần
Dù trong thoáng chốc đường trần em qua
Kiếp sau chẳng biết gần xa
Thì xin lời hẹn cũng ta trao tình
Đất trời ắt cũng hiển linh
Cho đôi mình thoả bình sinh trọn đời.
ĐHSR.


Bài họa


alt











Hư Ảo Thơ



Ví rằng hư ảo thơ bay
 Câu lục câu bát vẫn say hồn nầy
Thả tình theo gió theo mây
Nhân gian có mấy ai hay lẽ trời.
Tình rằng tình mãi chơi vơi
Lạc vùng biển ái một đời u mê
Nguyệt sầu chứng giám câu thề
Bỏ trôi theo sóng trở về hư vô.
Chỉ còn khoảnh khắc mơ hồ
Bên nhau là mộng ngu ngơ là tình
Cõi mơ như chuyện chúng mình
Dại khờ tay níu cuộc tình thơ say.
Còn đây tim nhớ hồn gầy
Sợi tơ buộc mãi sầu vây hỡi tình !
Trăm năm giấc mộng ba sinh
Phỉ nguyền lời ước yên bình dấu yêu.
Hoàng hôn dẫu muộn giấc chiều
Thơ ơi hư ảo vẫn nhiều đắm say !
Ngọc Quyên

*

  HỒN THEO THƠ...

Thôi đành! Phải để thơ bay
Ôm dòng lục bát hồn ngây chốn này
Thơ hòa với gió cùng mây
Để ta ngơ ngẩn, lắt lay góc trời
Thơ sao lơ lửng giữa vời
Hồn còn luyến tiếc mộng ngời đắm mê
Nào đâu trao kịp ước thề
Tình thu đã khép, tứ bề hư vô
Cuộc tình thấp thoáng mơ hồ
Sóng xanh còn vỗ nhấp nhô bến tình
Thuyền xa, biển vắng lặng thinh
Câu thơ lãng đãng sầu tình ngất ngây
Thoáng xưa mộng ước chân mây
Phương trời, góc biển ta đây với mình 
Lỡ rồi duyên nợ ba sinh
Kiếp sau có nhớ chuyện tình dấu yêu
Một mai như nắng cuối chiều
Đón thơ rụng xuống, còn nhiều đắm say
Tố Khuyên
*

Đây là bài HOẠ NGUYÊN VẬN:

KHÔ MÔI GỌI TÌNH

Thơ không chắp cánh bồng bay
Để ai khóc mướn thương vay chốn này
Ước gì thơ tựa áng mây
Hoá thân chàng Cuội cùng bay lên trời

Nửa mê nửa tỉnh nửa vời
Trần gian lạc bước một thời  đắm mê
Cùng ai tay chỉ trăng thề
Hoá ra tình ảo thuộc về huyễn, vô

Giận tình quẳng ném đáy hồ
Loi ngoi tình đuối ..sóng xô dạt tình 
Dật dờ bóng cũng lung linh
Hồn bay  vía lạc nguyên hình nghiện say

Tàn đêm ai đứng nơi này 
Gọi tình chỉ thấy bóng mây...vô tình
Trăng thanh soi sáng dặm nghìn
Ơ ! sao nào thấy người tình dấu yêu!!!

Hoàng hôn chưa chớm đã chiều
Khô môi khàn gọi tình nhiều xót cay...

                 Kiều Mộng Hà
              Austin 23-2-2016



Nhận xét

  1. Khô Môi Gọi Tình

    Chiều rơi khuất bóng bên đồi
    Thôi rồi luống uổng khô môi gọi tình
    Bước về cô lẻ một mình
    Ánh sao băng nhoáng không thinh gợi sầu

    Người nơi đâu? Tình nơi đâu ?
    Nghe quyên khản giọng bên cầu tái tê
    Người xa quan ngoại? sơn khê ?
    Sông sương vai buốt thiết thê nhớ người

    Môi khô quên bẳng môi cười
    Xa rồi thân thỉ tiếng lời ai xưa
    Ngày trôi hoang lại ngày đưa
    Tay sưa đếm lóng sao vừa nhớ mong

    Sông Tương động sóng trong lòng
    Hồn mê núi vọng tiếng còng điểm canh
    Gương soi tóc sợi còn xanh?
    Gọi người tăm biệt gọi tình khốc khô !!!

    Hà Nguyên Lãng.

    Trả lờiXóa

Đăng nhận xét