ĐỪNG KHÓC TÔI ƠI - MƯA THU


ĐỪNG KHÓC TÔI ƠI!

Đừng khóc mưa ơi! Mùa đã lạnh
Nắng phai rồi hãy để mây rong chơi
Mây nào hay trời cũ nhớ một người 
Đường duyên kiếp đã không còn chung bước

Đừng khóc vườn ơi! Chim thôi hót
Lá rụng rồi hãy để chim bay đi
Chim nào còn lưu luyến buổi phân ly
Mà hát mãi khúc tình ca nước mắt

Đừng khóc biển ơi! Thuyền đã khuất
Cuối chân trời hãy để sóng lang thang
Sóng nào thương một kiếp dã tràng
Xây đắp mãi một lâu đài trên cát

Đừng khóc thơ ơi! Tình phai nhạt
Mực cạn rồi hãy xếp lại mộng mơ
Mộng nào mơ đời chẳng đẹp như thơ
Trang giấy lệ đã khô dòng lưu niệm

Đừng khóc tôi ơi! Tình đã liệm
Người xa rồi... hãy để cố nhân vui.

Ngô Tịnh Yên.

&

MƯA THU

Đêm nằm nghe giọt mưa thu
Rơi trên xác lá lòng u ẩn... Buồn 
Nghe đau từng chiếc lá buông
Nghe thương hoa rụng, vô thường mây bay

Đêm nằm lệ đẫm...nhớ ai!!!
Người thiên thu đã an bày biệt ly
Bên hiên tí tách mưa đi
Người trong song cửa rèm mi ướt nhoà

Đêm nằm nghe giọt mưa sa
Trăng ngà nửa mảnh bên ta lặn rồi
Gió ơi ! Thôi hãy... quên thôi (*)
Như ta vừa mới đánh rơi mất chàng

Đêm nằm mưa vẫn bay ngang
Và ta lệ chảy hai hàng nến tuôn
Bàng hoàng nghe tiếng gió chuông
Hình như ta đã điên cuồng thâu đêm
               Oct 22. 2015
              Kiều Mộng Hà

(*) lấy ý câu ca dao:
           Gió đưa trăng thì trăng đưa gió
           Trăng lặn rồi gió biết đưa ai ???

Nhận xét